Friday, November 30, 2012


TIẾNG HÁT VƯỢT THỜI GIAN THÁI THANH ĐÃ BỊ ALZHEIMER


Gửi những ai yêu tiếng hát Thái Thanh để “vĩnh biệt linh hồn” người ca sĩ tài danh này: tuy bà chưa chết nhưng linh hồn Bà đã bị gã Alzheimer (là bệnh thoái hóa cả não bộ không hồi phục) cướp đi rồi. Bà hiện sống trong Nursing Home tại Hoa Kỳ.
 
Không chỉ một người, tiếp cận “hiện tượng” Thái Thanh từ góc độ “tiểu sử” - một tiểu sử “trải dài” vài thời kỳ lịch sử thăng trầm của đất nước, mà chủ yếu là “đất nước” VNCH trước 1975 - cùng toàn bộ gia tài đồ sộ năm bẩy trăm ca khúc bà đã hát từ dân ca, tình ca, tâm ca, bi ca, hoan ca, hùng ca, đạo ca…, đã gọi bà là tiếng “khóc cười theo mệnh nước nổi trôi“.
Cũng không chỉ một người, từ góc độ “thưởng thức ca nhạc”, mệnh danh bà là “tiếng hát vượt thời gian”, “giọng ca vàng không tuổi” – chính xác là “The Ageless Golden Voice“, như được in trên bìa một băng nhạc Sài Gòn xưa.
 
Những danh xưng ấy dành cho Thái Thanh tất nhiên không thuyết phục tất cả mọi người, mà chỉ đúng đối với những ai yêu mến bà. Vì sao ? Giọng hát của nữ danh ca này không dành cho những đôi tai:
 
-  không chuộng các “âm tần cao
-  và/hay không chuộng các “cường độ biểu cảm - đặc biệt là bi cảm quá lớn” (gọi nôm na là “quá mùi“).
 
Tuy nhiên con số những kẻ yêu (giọng hát) Thái Thanh là không nhỏ, và trong số ấy cũng không hề thiếu những tên tuổi lớn các nhà làm văn học nghệ thuật (như nhạc sĩ Phạm Đình Chương, nhạc sĩ Phạm Duy, nhạc sĩ Cung Tiến, danh cầm Nghiêm Phú Phi, nhà văn kiêm nhà thơ Thanh Tâm Tuyền, nhà văn Mai Thảo, nhà thơ Nguyên Sa, …),cho nên những lời xưng tụng dành cho người ca sĩ ấy không thể “hàm hồ” được; chúng tất yếu phải “chính xác” và “xứng đáng”. Trong chủ quan hạn hẹp của người viết bài này, tiếng hát Thái Thanh có thể ví như một “đặc sản”, chỉ dành cho những kẻ “sành điệu”, đồng thời cũng từ chối quyết liệt những ai không là “đồng điệu”.
 
Bạn sẽ nhăn mặt : “Làm gì có một đặc sản như thế” ? Xin thưa rằng có : Quả sầu riêng ! Đúng vậy, mặc ai có thể “bịt mũi xua tay”, vẫn không hiếm người lõi đời “nghiện” nó, xem nó là “số Một“, và nó luôn là một trong những loại quả “quí và đắt nhất”. Vậy thì, vâng, có nhiều người tôi quen biết “nghiện” Thái Thanh (và nghiện cả sầu riêng) ! Thậm chí đối với họ chỉ có mỗi một mình Thái Thanh biết “hát”, còn những ca sĩ khác chỉ là “phát âm một cách khổ sở”. (Tôi nhớ đến truyện biếm “Tiếng hát” khi nghe ai phát biểu về Thái Thanh tương tự như vậy.)
 
Nói về “ngôi vị” của Thái Thanh trong giới ca sĩ Sài Gòn trước 75 có lẽ không ai chính xác bằng “người trong giới”, đặc biệt là một trong các danh ca hàng đầu thuở ấy – Lệ Thu.
 
Năm 1970, nhân chuyến tham dự khai mạc Hội Chợ Osaka, Nhật Bản, Lệ Thu đã trả lời phỏng vấn của báo chí : “Nếu chị Thái Thanh có mặt ở đây và hát, mọi người sẽ cúi đầu khâm phục !“. Cũng chính Lệ Thu, trong một ca khúc hải ngoại nhớ về Sài Gòn, đã “sửa” ca từ của một câu khi hát “Đâu rộn ràng tiếng hát Thái Thanh?” Kiêu ngạo và đắt giá nhất trong giới ca sĩ ngày đó, Lệ Thu chỉ chấp nhận “nghiêng đầu” trước Thái Thanh.
 
Sự thật thì sao ? Mặc dầu Thái Thanh đi trước cả về tuổi đời lẫn tuổi nghề so với hai diva Lệ Thu và Khánh Ly (cũng như với hầu hết các ca sĩ khác), giọng ca lẫn cách hát của bà vẫn “trẻ trung”, “hiện đại” và “độc đáo” nhất, đặc biệt với những ca khúc này :
 
 
Tôi vẫn tin là bạn không cần nhìn các ca sĩ (Việt Nam) “làm trò” khi họ hát, mà chỉ cần nghe cách phát âm cũng đủ để phân biệt và xếp hạng họ là loại ca sĩ nào. Nhưng đối với Thái Thanh thì khác, bạn nên ngắm “khẩu hình” của bà lúc bà hát - cái cách bà cấu âm (articulate) từng “âm”, từng “chữ” - chuyển động của má, môi, cơ miệng, lưỡi, hàm (răng) trên, hàm (răng) dưới, xương quai hàm; điều đó tác động đến cả cặp lông mày, cũng như vầng trán, và tất nhiên rồi, cả đôi mắt nữa. Mà không chỉ thế, hãy nhìn thanh quản ở cổ, nhìn hai vai, và tay,.., của người hát.
 
Cách “phát âm” / “cấu âm” của Thái Thanh, bắt đầu từ “bộ máy phát âm”, đã tác động hoàn toàn tự nhiên đến các cơ trên mặt, rồi lan tỏa toàn thân. Khi hát, Thái Thanh như “đang bơi”, hay “đang bay”, (theo nghĩa đen) trong âm nhạc, và toàn bộ ngôn ngữ cơ thể của người ca sĩ ấy toát lên thông điệp này: Được cất tiếng hát, đối với bà, là Tất Cả – là Sự Sống, là Hạnh Phúc vô bờ.
Để thấy/hiểu phần nào niềm hạnh phúc của “Người Đàn Bà Hát” Thái Thanh, bạn có thể xem các clip này (và đừng quên rằng lúc ấy bà đã U70) :
 
 
Và nếu muốn nghe đầy đủ hơn các bài hát của Thái Thanh, mời bạn click vào đây . Trang này được mở ra không với mục đích nào khác hơn là để dành tặng cho những ai yêu mến tiếng hát Thái Thanh.
(Rất tiếc là chúng tôi không thể gửi tặng nó cho người ca sĩ ấy, vì bà đã vào ở hẳn một Viện Dưỡng Lão ở Hoa Kỳ từ mấy năm nay rồi).
* Trang Nhạc Thái Thanh: : http://chuvanan.free.fr/ThaiThanh/
(Để nghe, xin click vào  phía bên trái mỗi bản nhạc)
Yên Huỳnh post (theo Con Cò)

==========================
 

CHÙA BÀ ĐANH VẮNG CỠ NÀO ?

Chùa Bà Đanh là một danh thắng của đất Kim Bảng, tỉnh Hà Nam, từ xa xưa vẫn gắn liền với câu thành ngữ nổi tiếng “vắng như chùa Bà Đanh”. Trên đường tìm đến ngôi chùa này, tôi cứ ngẫm nghĩ và tò mò mãi, không biết chùa Bà Đanh vắng vẻ, hiu quạnh thế nào mà dân gian lại lưu truyền như vậy?
                                                                       
“Vắng như chùa Bà Đanh”
Từ thành phố Phủ Lý rẽ vào quốc lộ 21, đi cầu Quế khoảng hơn 1km, chúng tôi thấy chùa Bà Đanh thấp thoáng hiện ra sau những bóng cây. Ngôi chùa u tịch nhìn ra con sông Đáy trôi chảy hiền hòa. Bến nước của chùa Bà Đanh nằm thoai thoải bên bờ sông, các bậc đá màu xám ngà ngà nổi bật giữa màu xanh của cây cỏ và dòng nước phẳng lặng như gương.
 

Chùa Bà Đanh hiện ra thấp thoáng sau những bóng cây
 

Con đường nhỏ dẫn vào chùa Bà Đanh rợp bóng nhãn, vải

Đi qua chiếc cầu treo Cấm Sơn khá bề thế bắc qua sông Đáy, vòng lên một đoạn đường đê vắng vẻ, chúng tôi bắt gặp tấm biển bằng đá ghi “Di tích lịch sử văn hóa chùa Bà Đanh và núi Ngọc”.
Chùa Bà Đanh thuộc địa phận thôn Đanh, xã Ngọc Sơn, huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam, cách núi Ngọc khoảng 100m. Từ núi Ngọc và từ chân đê, đi qua những đoạn đường nhỏ vắng lặng rợp bóng vải thiều, nhãn..., du khách sẽ thấy tam quan chùa Bà Đanh hướng về phía con sông Đáy thơ mộng.
Khoảng sân rộng được lát đá trồng nhiều loại cây như đa, hoàng lan, sứ… Những cây bưởi trĩu quả vỏ vàng tươi tắn, những cây táo ta sai quả gợi nên hình ảnh một cuộc sống thanh đạm mà trù phú. Đặc biệt, ngôi chùa trồng một cây đào tiên tán thấp có quả to, tròn và dẹt dẹt như bưởi nhưng vỏ nhẵn thín màu xanh bóng, chi chít đầy cành. 
 
 

Tam quan chùa Bà Đanh
 

Một góc sân chùa u tịch
 
Chùa Bà Đanh gồm nhiều công trình như: nhà bái đường, nhà thượng điện, nhà trung đường, phủ thờ Mẫu, nhà tổ… Trên các cột và vỉ kèo chạm khắc tinh vi theo đề tài “Ngũ phúc”, “Tứ linh”, “Tùng mã”, “Mai điểu”…
Ngay gần đó là một bến nước lớn uy nghiêm nhưng vắng vẻ, trên các bậc lên xuống của bến nước, lá đa rụng đầy gợi không khí u tịch. Đứng trên bến nước, ngắm nhìn khung cảnh sơn thủy hữu tình, cái lặng yên nhắc cho trái tim mẫn cảm nhớ đến câu thơ của Trần Đăng Khoa:
     “Ngoài thềm rơi chiếc lá đa
     Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng”.
 
Ngôi chùa của những truyền thuyết dân gian
Chùa Bà Đanh có tên chữ là Bảo Sơn tự, ngoài thờ Phật còn thờ Thái Thượng Lão Quân, Nam Tào, Bắc Đẩu và Tứ Pháp trong tín ngưỡng dân gian Việt Nam (bao gồm Pháp Vân - mẹ Mây, Pháp Vũ - mẹ mưa, Pháp Lôi - mẹ Sấm, Pháp Điện - mẹ Chớp).
Lịch sử xây chùa Bà Đanh gắn liền với nhiều truyền thuyết lạ kỳ như tích về mẹ Phật Man Nương – được cho là nguồn gốc của Tứ Pháp – vốn lưu truyền rộng rãi ở các tỉnh đồng bằng Bắc Phần. 
 

Một tòa nhà trong tổng thể kiến trúc chùa Bà Đanh
 

Du khách sẽ được chiêm ngưỡng những tác phẩm chạm khắc gỗ tinh xảo
 

Bến nước chùa Bà Đanh nằm bên con sông Đáy hiền hòa lá đa rụng đầy
 

Con rồng đá nơi Tam quan

Tượng Bà Chúa Đanh được thờ trong chùa tương truyền là một người con gái được các Thần phái về để trông coi vùng này. Từ khi nhân dân trong vùng xây xong chùa thì sản xuất thuận lợi, không còn thiên tai mất mùa, đời sống trở nên đầm ấm, trù phú. Do đó, trong tâm thức dân gian, Bà Chúa Đanh chính là vị thần mùa màng, phù hộ cho nông nghiệp.
Nhiều người kể rằng, do chùa Bà Đanh quá linh thiêng nên khách thập phương cũng ít dám ghé qua vì sợ nếu thất lễ sẽ bị trừng phạt. Nhưng cũng có ý kiến cho rằng chùa ở xa khu dân cư, cách trở núi sông, giao thông không thuận tiện nên ít người lui tới. Dù giải thích thế nào thì dường như nguồn gốc câu thành ngữ “Vắng như chùa Bà Đanh” vẫn là một bí ẩn!

Thursday, November 29, 2012


                  Em Không Cần…

                        http://d.f10.photo.zdn.vn/upload/original/2012/06/13/17/23/13395830031063489947_574_0.jpg

Em không cần anh yêu em say đắm, chỉ mong anh thương em chân thành…

Em không cần anh hiểu mọi điều em nói, em chỉ mong anh sẵn sàng nghe em chia sẻ…

Em không cần anh cho em thứ này thứ khác, chỉ mong anh đừng so đo, tính toán sự ngang giá với em…

Em không cần anh bên em sáng tối, gửi tin nhắn hay gọi điện thường xuyên, em mong anh trong một ngày gửi em vài dòng khi anh rảnh, để em biết em luôn ở đâu đó trong anh…

Em không cần anh đặt em vào vị trí số 1, em chỉ mong nếu có lựa chọn, anh hãy cho em được có trong những điều anh cân nhắc…

                          https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhcFlAooAl_mnjFf_ubL4PUVpZUy6NYlX2f4ZC1WNBdg7-pFzHfvbuMC5d2zUOh4x_fQSlFTca_tK4lwAW859EX872ANcIhx1yiVKh_Ourh-4R3UkDJA5_IjabNIfzLTFwjLZ0Ok8hBiiaA/s400/81909694988280.jpg

Em không cần anh ngọt ngào thơ văn, em chỉ mong mọi điều anh nói đều là đi từ con tim mình…

Em không cần anh làm em vui, chỉ mong anh đừng khiến em buồn…

Em không cần anh dẫn em đi khắp nơi và rêu rao đây là bạn gái anh, em chỉ mong, nếu ai đó hỏi, anh sẵn sàng nói rõ: “Ừ, cô ấy là người tôi yêu.”

Em không cần anh tỉ tê tâm sự với em mọi điều, em mong, lúc anh mệt, lúc anh nản lòng, hãy tìm đến em…và cho em được là người an ủi …


Em không cần anh nói yêu em hàng ngày, em chỉ mong, lúc em mềm lòng, lúc em yếu đuối hoài nghi, anh nói tiếng yêu cho em mạnh mẽ…

Những điều em không cần, không phải là những điều em không muốn.
Em không cần vì em biết chúng chẳng để làm gì giữa anh và em.


                                http://img854.imageshack.us/img854/7389/vietha3.jpg
Còn những điều em mong, chính là điều em muốn. Anh hãy sống cuộc sống của anh, cho thật trọn vẹn và hết mình, em không yêu anh rồi đòi hỏi anh phải như ý em thích, và em không bước vào cuộc sống của anh để đòi một vị trí đỉnh cao của sự quan tâm hay săn đón.

Em đi bên anh, đi cùng anh, để lắng nghe, để chia sẻ, để cùng vui và cùng buồn. Để cùng mơ ước và để cùng cố gắng.

Yêu là nhận ra con người mình từ chính đối phương.
Yêu là để giúp nhau hoàn thiện và sống tốt.


Vậy nên anh à, hãy cứ xem em là người em, người bạn, người anh thương, rồi mới là người anh yêu. Cứ vậy đi nhé.


Anh có biết: “Một tình yêu đích thực phải chứa đựng tình thương, phải có thái độ muôn hiến tặng và chia sớt để nâng đỡ cuộc đời nhau…”


“…Hãy yêu như yêu lần đầu,

Xin nâng đỡ đời nhau

Bằng con tim hiểu biết
Lo sợ gì thương đau.


p.s: bên anh ngày biển động.


                                  http://d4.violet.vn/uploads/blogs/736310/spellbound.gif

                                                  Have a Lovely day !

Wednesday, November 21, 2012


HÌNH  NH THÚ VỊ


HÃY NHÌN K NHÉ
Nhìn thật kỹ, sẽ thấy 2 hình trái ngược 
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhexwRVWmfKM-yrBp6G7R9NV5DFfQOARCmTXdPOCGaruyiTd_fy54N05H89zwudcpefcmjHWUoQwq7Gr9I3hD529IAtDTLJnSOKgTPiU5lK0hh-h-CQriE5y9xHuZ-OAQcsQgGZHrNB7rM/s1600/BK18.jpg
Bạn thy gì?
nhìn k
 bn s thy hai cnh trái ngược trong mt tm hình:
1-. cô gái ng
i, chàng trai đng đàng sau, ôm c cô gái.

2.chàng trai ngi, cô gái đng đàng sau, ôm c chàng trai

Xem xong hình này, b
n có dám nói và dám tin nhng ai nói
:
Chính mt tôi thy!
 
Bờ chuối sau nhà 
 
Bờ chuối sau hè 
Dân gian có câu tục ngữ "Chuối đằng sau, cau đằng trước"; bởi thường thì những ngôi nhà quê trồng hàng cau trước ngõ và bờ chuối sau nhà. Người có phận người, cây cũng có phận cây. Nếu cây tre được xem như là biểu tượng của sự vững chãi cứng rắn, mang dáng dấp người cha, thì cây chuối ngược lại luôn mềm mại, dịu dàng như người mẹ vậy!
Bờ chuối sau hè 
Cũng như bao miền quê khác, miệt châu thổ Cửu Long có nhiều loại chuối khác nhau như: Chuối xiêm, chuối mật, chuối hột, chuối dong, chuối hương, chuối già, chuối cau, chuối sáp.V.v… Mỗi loại chuối cho ta những hương vị khác nhau cùng với những món ăn độc đáo từ thân chuối, trái chuối và cả bắp chuối nữa… Ở quê, lúc đầu mùa mưa, khi không tìm được cá, thì chuối cây xắc nhuyễn nấu canh chua với khô (còn gọi là nấu xiêm lo). Hay đơn giản hơn là vắt vào chuối xắc một miếng chanh rồi ăn với mắm kho cũng rất tuyệt vời. Những món ăn từ chuối cây thật dễ làm và đặc biệt là dễ lưu vào ký ức mình đối với những ai xa quê.
Bờ chuối sau hè
Khi nhà bất chợt có khách, không phải lúc nào cũng tìm được bắp chuối, nhưng chuối cây thì luôn có sẵn. Một con gà thả vườn nấu cháo hay chỉ cần luộc lên rồi xé phai trộn với chuối ghém, rau răm là có món đãi khách không kém phần thịnh soạn.
 Bờ chuối sau hè
Sau nhà trồng vài bụi chuối sẽ cho người dân quê không chỉ có loại trái chín bổ dưỡng mà còn là loại rau sạch quanh năm. Thường thì những quày chuối lớn người dân quê phải chặt ra từng nãi, đem phơi nắng cho ráo mủ rồi đem dú. Nếu chuối có quày nhỏ và nhiều quá thì cứ lấy dây treo lên chái bếp để chín từ từ…
Bờ chuối sau hè 
Buổi xế trưa, các mẹ, các chị hay làm bánh chuối hấp vì không cần phải ra chợ mua nguyên liệu. Xay bột, nạo dừa và đập chuối cho dập trộn vào bột rồi hấp là xong… Những miếng bánh quê bình dị, thân quen ấy còn đọng hoài vị ngọt, hương thơm từ vườn dừa, bờ chuối sau nhà… Còn trong mùa nắng khi chuối chín nhiều chỉ còn việc ép chuối làm khô. Chuối khô chỉ cần xắc sợi, thêm một ít gừng củ thái chỉ và một nắm đậu phộng rang nữa là làm được món chuối ngào đường. Món này dùng để uống trà và cũng có thể làm món lót dạ trong buổi xế trưa để chờ đến bữa cơm chiều. Muốn bảo quản món chuối ngào đường được lâu chỉ cần dùng lá chuối gói lại thành đòn như bánh tét vậy.
Bờ chuối sau hè 
Nhắc đến bánh tét, nhiều người không thể quên những ngày giáp tết hay nhà có đám giỗ đều có gói bánh tét, bánh ít. Lá chuối lúc này đã phát huy hết tác dụng của nó. Thường thì làm bánh tét có nhiều loại nhân như nhân đậu, nhân mỡ hoặc nhân hỗn hợp. V.v… Và, có lẽ phổ biến hơn cả là bánh tét nhân chuối vừa có sẵn không phải mua vừa ăn không ngán… Ngày tết cũng như ngày thường có thể nói lá chuối tươi dùng để gói nhiều loại bánh và các loại thực phẩm khác như: nem, chả. V.v…
Bờ chuối sau hè 
Thời còn nghèo khó, tàu chuối khô, người ta dùng làm dây, bện võng hay để nguyên cắt vào làm ủ chuối cho heo tránh muỗi vì không có mùng…Chuyện ngày xưa ông bà mình kể lại lúc nghèo đói và chiến tranh loạn lạc phải dùng đến củ chuối thay cơm…Còn thân cây chuối sau khi đốn quày cũng không phải là thứ bỏ đi, vì đó còn là nguồn thức ăn chính cho gia súc, gia cần thời trước.
Bờ chuối sau hè
Những người lớn tuổi một chút hẵn sẽ còn nhớ, những năm mới giải phóng nhà ai cũng có cối và chày giã gạo trong nhà. Hai vật dụng gia đình ấy còn dùng để giã chuối thật nhuyễn làm thức ăn cho heo và vịt xiêm. Chăn nuôi thời ấy có câu “Lấy công làm lời” là như vậy! Cái chất độn cho gia xúc, gia cầm này rất tiện lợi vì dễ kiếm. Chuối giã xong đem cho heo, vịt ăn tươi cũng được, hoặc cho vào khạp ủ chua cho ăn năm ba bữa mới giã tiếp lần sau…
Bờ chuối sau hè
Cây chuối còn là người bạn thân thiết với trẻ em trên vùng sông nước này… Ngày mới lớn, đứa trẻ nào cũng thích nô đùa cùng với dòng sông, bến nước. Khúc chuối tươi làm phao qủa là tuyệt vời. Ôm xuôi cây chuối đến tận bụng và cứ thế mà chòi đạp mà thỏa thích vẫy vùng…Và, cứ thế cả buổi chiều khấy động một khúc sông quê, cho đến khi cằm đứa nào cũng "mọc râu" và mẹ gọi ăn cơm chiều mới chịu buông khúc chuối để lên bờ…
Bờ chuối sau hè 
Hồi trước, nhiều vùng nông thôn sâu chưa có nhiều chiếc cầu được xây dựng như bây giờ. Không ít người đến lớp nhờ những chiếc bè chuối đón đưa. Chỉ cần một đoạn dây mắc qua đôi bờ và ở khoảng giữa đoạn dây ấy buộc vào cục gạch, cục đá cho dây chìm xuống lòng sông để xuồng ghe qua lại không vướng. Và cứ mỗi lần qua sông chỉ việc ngồi trên chiếc bè chuối mà phăng dây là qua sông an toàn. Trong cái vất vã ấy, biết bao thế hệ trẻ em ở miền quê này không thể nào quê câu chuyện kể Trần Minh Khố Chuối thi đỗ Trạng Nguyên để mà cố gắng vượt khó học hành và thành đạt trong cuộc sống…
Bờ chuối sau hè 
Nhưng dù có đi đâu, ở đâu, mỗi khi bắt gặp cơn mưa đầu mùa, lòng ta lại nhớ về cái âm thanh lộp độp của những tàu chuối sau hè… Nhớ những buổi xế trưa với những miếng bánh chuối hấp với nước cốt dừa béo ngậy còn đọng lại nơi đầu lưỡi… Nhớ đêm giao thừa thức chờ nồi bánh tét chín tới…Trong miền ký ức ấy đã dậy lên tất cả nỗi nhớ quê hương – mà có lẽ không có gì gần gũi hơn, mộc mạc hơn như bờ chuối sau nhà, vì chuối như một bà mẹ quê chịu thương chịu khó!
Sưu tầm
 


Hình ảnh tuyệt đẹp về trang phục lịch sử Việt Nam

(REDS.VN) Là một nghệ sĩ có niềm đam mê to lớn dành cho văn hóa Á Đông, đặc biệt là Việt Nam, Nancy Dương đã dùng kỹ thuật số hiện đại để thổi sức sống mới vào các giá trị truyền thống của người Việt. 
Nancy Dương chia sẻ, cô rất yêu thích trang phục lịch sử Việt Nam và muốn được quan sát quá trình tiến hóa của chúng qua từng giai đoạn. Với các tác phẩm đồ họa theo dạng timeline, cô đã giúp người xem có một cảm nhận trực quan về sự tiến hóa này qua việc đối chiếu các mẫu trang phục được đặt nối tiếp nhau theo các cột mốc thời gian.
Những hình ảnh được tái hiện dựa trên việc tham khảo các tư liệu lịch sử như tranh, tượng cổ, những bức ảnh thời xưa, thông qua internet và một ấn phẩm có tên “Đi tìm trang phục Việt” của các nhà sản xuất phim.
Nancy Dương cho biết, dù đã cố gắng để tái hiện hình ảnh giống với nguyên mẫu nhất, nhưng cô không dám khẳng định rằng tất cả hoàn toàn chính xác. Trong một số hình vẽ, màu sắc là do tác giả tự lựa chọn theo cảm quan của mình vì các tư liệu gốc không có màu sắc để tham khảo. Do không có hiện vật liên quan, trang phục của một số thời kỳ đã không có mặt.
Dưới đây là một số tác phẩm đã được Nancy Dương giới thiệu:
__________________________________________
1.000 năm trang phục Việt Nam
Sự tiến hóa của áo dài Việt Nam trong lịch sử
Các kiểu tóc và mũ trong lịch sử Việt Nam
Một số hình ảnh tư liệu tham khảo để thực hiện các hình vẽ
T.B
Image 
Cảm xúc của mùa Thanksgiving 2012 tại Mỹ: Sự vô ơn tồi tệ hơn cả trộm cắp 
.

Trong các ngày lễ ở Mỹ tôi thích nhất “Thanksgiving”, tức Lễ Tạ Ơn, bởi vì nó là một trong ít những ngày lễ thế tục, ấm áp tình gia đình, cho tất cả mọi người, không phụ thuộc vào đức tin, tín ngưỡng, màu da.
Thanksgiving ở Mỹ rơi vào ngày thứ Năm lần thứ tư của tháng 11, chứ không phải là ngày thứ Năm cuối cùng của tháng 11 như nhiều người lầm lẫn (ví dụ trong tháng 11 năm 2012, có đến 5 ngày thứ Năm).
Ở Canada, thu hoạch mùa màng sớm hơn nên ngày lễ Thanksgiving được tổ chức vào ngày thứ Hai lần thứ hai của tháng 10.
Ở Ba Lan từ năm 2008 mới có ngày Lễ Tạ Ơn (tiếng Ba Lan: “Dzień Dziękczynienia”), cử hành vào ngày Chủ nhật đầu tiên của tháng 6.
Ngày Lễ Tạ Ơn của Ba Lan do Đức Tổng Giám Mục giáo phận thủ đô Warsaw Kazimierz Nycz đề xướng, xuất phát từ ý tưởng tiếp nối Quốc hội Bốn Năm lịch sử của Cộng Hoà Ba Lan vào năm 1792, nhắc nhở dân tộc Ba Lan biết ơn Thiên Chúa và Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, người đã trở về quê hương trong chuyến hành hương đầu tiên vào đầu tháng 6/1979, được xem là chuyến công du quan trọng nhất của Ngài, mang đến cho dân Ba Lan sức mạnh vượt qua sợ hãi, đứng lên tranh đấu xoá bỏ chế độ cộng sản.
Tuy nhiên, ngày lễ Tạ ơn ở Ba Lan là lễ Công giáo nên không khí chung không phổ biến như Thanksgiving ở Mỹ và những người không theo đạo Công giáo ít ai biết tới.
Đối với nhiều người Mỹ, lễ Thanksgiving là thời điểm để con người tỏ lòng biết ơn và cảm tạ những gì Trời-Đất đã ban cho đời sống, cả về vật chất lẫn tinh thần, bên một bữa ăn tối thịnh soạn trong không khí sum họp thân ái của gia đình và bạn bè.
Nguồn gốc Thanksgiving
Không có sự đồng thuận về ngày và địa điểm của lễ Thanksgiving đầu tiên tại Mỹ, nhưng có tư liệu cho thấy hình thức lễ Thanksgiving diễn ra vào ngày 8/9/1565 tại khu vực mà ngày nay gọi là Saint Augustine, đuợc xem là thành phố cổ nhất của người Âu châu trên lục địa Mỹ, thuộc Florida. Điều này trái ngược với các nhà khoa học có truyền thống xác định lễ Thanksgiving đầu tiên được tổ chức tại Plymouth Colony, bang Massachusetts, nằm ở Đông Bắc Mỹ, vào năm 1621.
Vào khoảng thế kỷ 16-17 những thành viên của dòng Thanh giáo bị hoàng đế Anh quốc bỏ tù vì không chịu cải đạo để theo tôn giáo của triều đình. Sau khi giam cầm họ một thời gian, Hoàng đế hỏi lại lần nữa, nhưng họ vẫn quyết từ chối. Lúc đó, Hoàng đế phán quyết rằng, nếu không theo điều kiện của ông thì họ không bị giam giữ tiếp tục nhưng phải rời khỏi Anh quốc.
Thoạt đầu những người ly khai di chuyển tới Hà Lan, nơi họ được hưởng sự khoan dung tôn giáo hơn, nhưng cuối cùng họ thất vọng về cách sống ở đây, xem nó như là xứ sở vô thần. Vì thế, họ muốn tìm kiếm một cuộc sống tốt đẹp hơn ở nơi khác. Họ đàm phán với một công ty tài chính thương mại London về một cuộc hành hương đến đất Mỹ.
Những người hành hương vượt Đại Tây Dương qua Mỹ bằng con thuyền có tên là Mayflower và đặt chân tới Plymouth Rock, thuộc Massachusetts, vào ngày 11/12/1620, đúng vào lúc mùa đông khắc nghiệt. Sau mùa Đông này, 46 người trong tổng số 102 cùng đi trên thuyền Mayflower, đã chết. Nhưng may mắn thay, họ đã được thổ dân Da Đỏ tốt bụng giúp đỡ lương thực, hạt giống, và chỉ dẫn cho cách trồng hoa màu, săn bắt thú… Họ giao tiếp với thổ dân thông qua Squanto, một người Da Đỏ biết tiếng Anh nhờ có những tiếp xúc trước đó với lữ khách người  Anh. Ngay trong năm 1621 những người hành hương đã gặt hái một vụ thu hoạch tốt. Vì thế họ quyết định mở tiệc ăn mừng với 91 người Da Đỏ của bộ lạc Wampanoag, đứng đầu là tộc trưởng Massasoit, những người đã cứu họ sống sót trong năm lập nghiệp đầu tiên khó khăn, gian khổ. Bữa tiệc ăn mừng này trùng hợp với ngày lễ thứ năm trong 6 lần của lễ tạ ơn của bộ tộc Wampanoag kéo dài ba tuần từ 21 tháng 10 đến ngày 11 tháng 11 năm 1621.

Thanksgiving đầu tiên - Tranh sơn dầu của Jean Louis Gerome Ferris
Từ đó về sau, hằng năm những người hành hương và con cháu giữ tập quán tổ chức lễ tiệc tạ ơn để cám ơn những gì tốt đẹp đã đến với cuộc sống của họ.
Năm 1863, Tổng thống Abraham Lincoln công bố Thanksgiving là ngày lễ quốc gia, lấy thời điểm nói trên làm mốc chọn ngày cho lễ Thanksgiving.
Thanksgiving – ý nghĩa cho tất cả
Mặc dù không phải là ngày lễ tôn giáo, các giáo xứ Công giáo ở Mỹ kỷ niệm Thanksgiving theo những cách thức khác nhau. Nhiều nhà thờ trên khắp nước Mỹ làm lễ tạ ơn sự ân sủng của Thiên Chúa. Chính quyền địa phương, các tổ chức từ thiện, nhà thờ và các nhóm tình nguyện thường tổ chức trong ngày lễ bữa ăn tối miễn phí cho những người nghèo, vô gia cư, hoặc sống cô đơn.
Với đa số người Mỹ, Thanksgiving đồng nghĩa với bốn ngày nghỉ của “long weekend”, là cơ hội dành tình cảm cho gia đình, tương tự như những ngày Tết ở Việt Nam. Đây là một trong những khoảng thời gian có nhiều người Mỹ đi lại nhất trong năm, gây ùn tắc giao thông trên các xa lộ, còn các sân bay trở nên bận rộn nhất. Người ta ước tính hàng năm vào dịp này có hàng chục triệu người Mỹ di chuyển trên xe bốn bánh và khoảng một chục triệu khác đi bằng máy bay, cho mục đích thăm nhà và người thân.
Không giống như các ngày lễ Halloween, Fourth of July (Ngày Độc lập) và Labor Day (Ngày Lao động) diễn ra trong không khí sôi động ngoài trời, lễ Thanksgiving được tổ chức tại nhà, trong khuôn khổ gia đình và bạn hữu gần gũi nhất.
Giống như không thể thiếu bánh chưng trong ngày Tết của người Việt, hay món cá chép nấu đông của người Ba Lan trong bữa ăn tối mừng Chúa giáng sinh, món ăn bắt buộc của người Mỹ trong ngày Lễ Thanksgiving là gà tây nhồi nướng (deep fried turkey) ăn với khoai tây, cùng với các món làm từ bí ngô, rau quả theo mùa và của địa phương. Thực đơn có thể có thêm thịt nguội, đậu nướng, các món tráng miệng phổ biến như bánh táo, bánh bí ngô (pumpkin pie) ăn kèm với kem.
Theo tập quán của người bản xứ, Người Việt sống ở Mỹ mừng Thanksgiving cũng ăn gà tây nướng, nhưng thường bổ sung “sáng tạo” những món ăn Á châu theo ý thích của từng nhà.
Ngày Lễ Thanksgiving là ngày mà ai cũng thoả sức đánh chén, sau đó cả chân và tay đều lười biếng cử động vì… no nê!
Trong dịp Lễ Thanksgiving, người Mỹ có cơ hội xem cuộc tuần hành lớn nhất tại Mỹ “Macy’s Thanksgiving Parade” tại thành phố New York, diễn ra trên các đường phố của khu Manhattan, với chương trình thả bóng bay, thu hút hàng triệu cư  dân New York xem trực tiếp và hàng chục triệu khán giả trước màn hình nhỏ.

"Macy's Thanksgiving Parade" tại thành phố New York 11/2009 - foto: Reuters
Những người hâm mộ thể thao và đặc biệt là bóng đá Mỹ (bóng bầu dục), được xem những trận đấu hấp dẫn của các đội chuyên nghiệp nổi tiếng. Những trận đấu này thường có số người theo dõi nhiều nhất trong mùa giải của “National Football League”. Sau một bữa ăn tối phủ phê, người xem bóng đá la hét cổ vũ cho đội ưa chuộng, tiêu bớt năng lượng đã nạp quá nhiều.
Vào dịp Thanksgiving, trong khi con người vui mừng đón lễ thì hàng chục triệu chú gà tây kém may mắn,  kết thúc số phận của mình bằng món ăn chính trên bàn tiệc trong ngày lễ.
Người ta ước tính trước lễ Thanksgiving khoảng 45 triệu chú gà tây bị khai tử. Người Mỹ hào phóng chi cho bữa ăn tối trong ngày lễ khoảng 600 triệu USD. Từ nhiều năm nay, trong dịp lễ thường có chiến dịch “Farm Sanctuary” kêu gọi mọi người ăn chay, cứu động vật.
Hàng năm, theo truyền thống, Tổng thống Mỹ sẽ ân xá cho hai chú gà tây, hay nói theo ngôn ngữ Phật giáo là phóng sinh, cứu chúng thoát khỏi cái chết với ý nghĩa biểu tượng, nhưng đồng thời cũng là biểu tượng của Hoà bình và Tự do.
Truyền thống ân xá gà tây do Harry Truman Tổng thống Mỹ thứ 33 (1945-1953) đặt ra từ hơn 60 năm nay. Nghi lễ này được tổ chức tại Toà Bạch Cung, với sự tham dự của càc thành viên trong gia đình tổng thống và nhiều khách mời.
Năm 2009, chù gà tây thứ 62 có tên là Courage nặng hơn 20 pound (hơn 9 kg) được Tổng thống Barack Obama ân xá. Hôm đó Tổng thống nói đùa rằng: – “Tôi rất vui để thông báo rằng, nhờ sự can ngăn của hai con gái Malia và Sasha, mà Courage đã không phải chịu số phận khủng khiếp, nhưng ngon lành, bởi vì tôi đã lên kế hoạch để ăn tên khốn này”.
Tại buổi lễ Tổng thống Obama nói rằng, ông rất biết ơn Thiên Chúa và số phận. – “Mỗi ngày tôi biết ơn về niềm tin mà người Mỹ đặt trong tôi. Tôi khiêm nhường thực hiện nhiệm vụ của mình. Với tôi, thật là một vinh dự lớn lao khi được làm Tổng chỉ huy của quân đội tuyệt vời nhất trên thế giới” – Obama nói.
Chú gà tây Courage ngay trong ngày được đưa tới Disneyland, tham dự lễ tuần hành và sống trọn phần còn lại của cuộc đời ở đó.
Trong buổi ân xá gà tây vào dịp Thanksgiving năm 2011, đề cập đến những năm tháng đầy tranh chấp giữa đảng Dân Chủ và Cộng Hòa, Tổng thống Obama lại nói đùa: – “Đây là một quyết định mà tôi không cần tới sự đồng ý của Quốc hội”.
Sau đó, Tổng thống Obama và gia đình đã đi đến một ngân hàng thực phẩm của Washington DC, tham gia phân phát các bưu kiện thực phẩm cho người nghèo.
Hai chú gà Tây được Tổng thống Obama ân xá trong năm 2011 được đưa đến sống tuổi già trong ngôi biệt thự cũ của Tổng thống Mỹ đầu tiên George Washington ở Virginia.
Năm nay, sau khi tái đắc cử nhiệm kỳ hai, không biết Tổng thống Obama sẽ nói gì, nhưng chắc sẽ có những thông điệp ý nghĩa gửi tới dân chúng Mỹ, nhất là sau chiến thắng của cuộc chạy đua cam go, gay gắt với đối thủ Cộng Hoà Mitt Romney và tốn kém nhất trong lịch sử bầu cử của Mỹ từ xưa đến nay. Nhưng không biết ai sẽ thay ông ân xá gà tây khi ông đang bận công du ở Đông Nam Á.
Tôi thích ngày Lễ Thanksgiving vì cái không khí đầm ấm, ít ồn ào, hơn là Lễ Chuá Giáng Sinh sôi động, bận rộn với tràn ngập những lời chúc mừng gửi đi và hồi đáp, tốn khá nhiều thời gian cho quà cáp, khu mua bán nào cũng người là người, thường xuyên phải xếp hàng dài trả tiền…
Nói thế, nhưng trong dịp Lễ Thanksgiving có một ngày Thứ Sáu Đen (Black Friday) cũng rất náo động và ấn tượng.
Ngược lại với Việt Nam hàng hoá thuờng bị nâng giá cao trong những ngày Tết, thì ở Mỹ, vào dịp Thanksgiving các đại siêu thị đua nhau quảng cáo trên truyền hình, báo, đài phát thanh cho đủ loại sản phẩm hạ giá đặc biệt, nhiều mặt hàng thấp hơn giá sản xuất. Một số cửa hàng mở cửa từ 4 giờ sáng. Thanh niên, sinh viên í ới hò hẹn nhau đi xếp hàng từ lúc tờ mờ sáng, thậm chí dựng lều bạt ngủ qua đêm trước các cửa hàng, với hy vọng sẽ là người đầu tiên mua được món hàng mong muốn với giá hời không có cơ hội thứ hai và số lượng hạn chế. Trước giờ mở cửa, nhất là trước các cửa hàng máy móc điện tử và thiết bị gia dụng, những người kiên nhẫn xếp hàng dài ngoẵng. Liên đoàn Thương mại Mỹ ước tính có hơn 100 triệu người Mỹ đi sắm đồ trong ngày “Black Friday” và bỏ ra hàng chục tỷ đôla (ví dụ năm 2007 là 20 tỷ, mặc dù kinh tế lúc đó đã bắt đầu suy thoái).
Thanksgiving còn được xem là khởi đầu của mùa nghỉ (Holiday Season) bởi vì tiếp sau nó là lễ Chúa Giáng Sinh (Christmas Day) và kết thúc vào ngày đầu năm mới (New Year).
Tôi rất thích giai đoạn từ lễ Thanksgiving tới mùa Chúa Giáng Sinh, kéo dài gần một tháng. Cả nước Mỹ có bầu không khí vui nhộn khác hẳn, nhà ở và các cửa hàng được trang trí đa dạng, đẹp mắt. Ở bang Georgia, từ sau Thanksgiving vào các buổi tối cuối tuần có thể thấy dòng xe hơi chạy chầm chậm nối đuôi nhau nhiều cây số từ khắp nơi đổ về làng “Lake Lanier Islands” để thưởng ngoạn nghệ thuật trang trí trong mùa Chúa Giáng Sinh. Dọc hai bên đường đi, cây cối, bãi cỏ, mặt hồ của làng “Lake Lanier Islands” được trang trí rực rỡ bằng đủ các loại đèn màu nhấp nháy, kết nối nhau trong muôn hình muôn dạng, cho ta cảm giác như lọt vào thế giới kỳ ảo của ánh sáng.
Lời kết
Uống nước nhớ nguồn. Thanksgiving, cũng là dịp để người Việt sống ở Mỹ ngoài cảm tạ ơn sinh thành của tiền nhân, “công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra“, còn là dịp tỏ lòng biết ơn Trời-Đất, số phận và nước Mỹ.
Không khác bao nhiêu những người hành hương Anh quốc đặt chân tới bờ đông nước Mỹ vào năm 1620, sau 1975, rời bỏ đất nước, trốn chạy khỏi sự phân biệt đối xử hà khắc và vô nhân đạo của chế độ cộng sản, để lại phía sau hàng trăm ngàn đồng hương bỏ mạng trên biển cả, những người Việt may mắn đã đến được bến bờ nước Mỹ tự do, đa số khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, bắt đầu từ những việc làm phổ thông cực nhọc. Cám ơn nuớc Mỹ đã bảo bọc và che chở chúng ta, đã tạo cho chúng ta, đặc biệt cho thế hệ con cháu, những cơ hội thăng tiến tuyệt vời!
Con người sống tử tế luôn luôn ý thức đền ơn, đáp nghĩa. Như Johann Wolfgang Goethe từng nói: “Sự vô ơn tồi tệ hơn cả trộm cắp”.
Ngày 18/11/2012 – Mùa Thanksgiving
© 2012 Lê Diễn Đức  - RFA Blog