|
Thursday, October 3, 2013
Tuesday, October 1, 2013
SUY GAM
|
Duyên lặn
Tôi béo, lùn, da đen và trán lại dô. Trước khi vào phòng phỏng vấn, tôi cầm chắc chín mươi chín phần trăm sẽ bị loại bởi hình thức. Liếc nhìn mấy chục cô gái xinh đẹp, dáng cao, trắng trẻo kia, tôi thầm nghĩ: Họ tuyệt thế mà còn bị loại phần lớn, nói gì đến mình.

Công ty chỉ tuyển 5 vị trí, trong khi có 60 người đến phỏng vấn. Tôi mà trúng tuyển thì chỉ có Bụt hiện lên cứu giúp hoặc được thần thánh phù phép nhiệm màu. Thế mà:
- Cô đã được tuyển. Đầu tuần tới đi làm.
Tiếng ngài Giám đốc Công ty phát ra bằng tiếng Nhật làm tôi sững sờ vì không chuẩn bị cho phương án này. Phải lặng người một lúc, tôi mới trấn tĩnh được. Tôi hỏi lại cũng bằng tiếng Nhật: “Tôi đã được nhận vào Công ty của ngài phải không?”. Viên Giám đốc người Nhật mỉm cười gật đầu và nói một câu rất tế nhị: “Chúa trời bảo tôi hãy nhận cô đấy”.
Đầu tuần sau, tôi có mặt ở công ty đúng giờ hẹn của viên Giám đốc. Nhưng người đón tôi và giao việc lại là Trưởng phòng Tổ chức người Việt. Ông ta bảo: “Cô thật là may mắn. Ông Na, Giám đốc, muốn tuyển một nữ thư ký thật xấu để vợ ông ta không ghen”. Nếu là người con gái khác chắc sẽ tự ái nhưng tôi thì không.
Tôi biết tôi xấu thế nào. Họ có khen thì tôi cũng chẳng xinh lên được, chân tôi cũng không dài ra được. Hơn nữa, bị chê xấu mà được làm ở vị trí lĩnh lương 20 triệu một tháng thì xấu cũng vui vẻ. Nghĩ thế, tôi đùa lại trưởng phòng: “Cháu chỉ sợ làm xấu bộ mặt của công ty chứ chẳng sợ gì”. Không ngờ, ông ta không biết đùa, ông ta bảo: “Cô sẽ ngồi ở một phòng riêng, chuyên dịch thuật văn bản, viết báo cáo bằng tiếng Nhật và đề xuất với Giám đốc hướng xử lý công việc nếu có. Hằng ngày sẽ có nhân viên vào phòng cô lấy văn bản trình Giám đốc và đưa những yêu cầu của Giám đốc tới cô. Hết giờ thì về, tuyệt đối không được tiếp xúc với Giám đốc và không được sang phòng khách hàng giao tiếp với họ”. Câu đó cũng đáng tự ái lắm chứ, nhưng tôi phớt. Thế càng tốt, đỡ phải chào thưa, nịnh nọt, khen chê… phức tạp.
Làm được 2 tháng, tôi nghe ông trưởng phòng bảo: “Ngài Na rất khen em. Ông ấy bảo em thông minh, nhiều đề xuất rất tốt. Nếu có cuộc hội thảo về kinh doanh sản xuất nào ở Nhật, ông ấy sẽ mời em đi”. Tôi mỉm cười gật đầu cảm ơn ông trưởng phòng. Bụng nghĩ, chắc họ động viên thôi chứ ai thèm mời tôi đi cho xấu đội hình.
Thế mà tôi được sang Nhật hội thảo thật. Người quyết định là Giám đốc Na. Đoàn còn có 2 người nữa ở phòng Kinh doanh và phòng Marketing. Nhưng khi bàn soạn ý kiến để phát biểu, ông Na đã hỏi tôi nhiều hơn 2 người kia. Vì thế, sau khi đọc tham luận được vỗ tay nhiệt liệt, ông Na đã cảm ơn tôi. Với thắng lợi này, sau hội thảo, ông mời cả đoàn về thăm nhà ông ở một thành phố khá xa. Đây là một ngoại lệ vì chưa bao giờ ông Na mời ai đến chơi nhà. Người phụ nữ mặc kimono rất tươi tắn, xinh đẹp bưng nước trà ra mời chúng tôi hẳn là vợ ông Na. Ở bà toát lên vẻ dịu dàng, đằm thắm của gương mặt, sự linh lợi của bước đi. Và khi bà cất lời mời bằng tiếng Nhật, chúng tôi càng thấy gần gụi vì tiếng bà ấm áp vô cùng. Sau khi giới thiệu xong mọi người, ông Na mới giới thiệu đến tôi. Ông khen tôi thông minh, năng động, đặc biệt đã giúp ông viết bản tham luận rất có sức thuyết phục tại cuộc hội thảo này. Tôi không dám nói gì chỉ ngồi im. Không ngờ bà vợ ông Na nói một câu bằng tiếng Việt rất sõi: “Người xấu duyên lặn vào trong” . Lời bà khiến cả đoàn vỗ tay rôm rốp.
Thấm thoát, tôi vào làm việc ở công ty đã được 2 năm. Lương tôi đã tăng bởi trình độ chuyên môn và sức làm việc của tôi hơn hẳn người khác. Văn bản của tôi dịch và những đề xuất luôn được ông Na ghi 2 chữ “Rất tốt” bên lề. Mặc dù vài tháng mới được trực tiếp gặp Giám đốc Na một lần nhưng tôi biết, ông vẫn theo dõi công việc tôi làm. Ví dụ có hôm tôi ở lại dịch văn bản đến tối chưa về, ông Na gọi điện giục: “Cô về ăn cơm đi chứ. Gần 8 giờ tối rồi”. Có lần tôi ngồi loay hoay mãi với bản báo cáo, ông gọi điện bảo: “Đừng băn khoăn, ngày mai sẽ có người mang số liệu cần thiết cho cô”.
Biết mình xấu và chẳng có điều kiện như người khác nên tôi hình như cũng quên luôn “ước mơ lấy chồng”, chỉ cắm cúi tìm thú vui trong công việc. Một lần, ông Trưởng phòng Tổ chức hỏi chân thật: “Cô không định lấy chồng hay sao mà chẳng thấy chơi bời, giao du với ai thế?”. Tôi cười: “ Em thì ma nó thèm”. Thế mà ông ấy nói tỉnh bơ: “Có một con ma đang thèm đấy”. Nói rồi, ông ta bỏ ra khỏi phòng khiến tôi nghi ngờ. Hôm sau, tôi lân la hỏi mấy chị phòng Kế toán, được biết, ông trưởng phòng này góa vợ đã 5 năm, con cái đã lớn, nhà rất giàu sang. Tôi đoán ngay ra “con ma đang thèm” chính là ông ta không ai khác. Biết thế mà tôi không hề rung động. Tôi chuẩn bị ngay một phương án từ chối nếu ông ta cầu hôn.
Tối nay tôi lại làm việc muộn. Nhìn thấy Trưởng phòng Tổ chức đi lướt qua cửa sổ, tôi đoán ông ta đang chuẩn bị vào phòng tôi và biết đâu, tối nay ông ấy sẽ đặt vấn đề. Nhưng chờ mãi mà không thấy. Tôi chuẩn bị ra về lại có chuông điện thoại. Hóa ra Giám đốc Na. “Tôi mời em đi ăn tối nhé”. Tôi choáng. Chưa bao giờ ông này mời tôi hoặc mời ai đi ăn nếu không vì lý do tiếp khách công ty. Tôi từ chối liền. Nhưng ông Na bảo: “Hôm nay tốt ngày, sẽ có chuyện vui lắm. Đi đi!”.
Đi xe ô tô với ông chỉ mình tôi vì ông lái xe. Vào nhà hàng sang trọng cũng chỉ mình tôi. Ô hay, sự kiện gì đây? Tôi vẫn hồi hộp chưa hiểu. Thì bất ngờ, ông Na rót 2 chén rượu vang bảo tôi nâng cốc, uống xong một ngụm, ông bảo: “Tôi rất yêu em. Em có đồng ý làm vợ tôi không?”. Một tình huống bất ngờ khiến tôi hoàn toàn bị động. Tôi nhớ đến người vợ dịu dàng, hiền thục của ông Na bên nước Nhật. “Ông đã có vợ”. Tôi vừa thốt câu đó đã bị ông Na chặn lại: “Không phải vợ. Đó chỉ là người giúp việc của tôi. Cuộc đời tôi không định lấy vợ. Nhưng vì gặp em. Chính em đã làm tôi thay đổi ý định ấy”.
Theo Hạnh Hoa
Monday, September 30, 2013
.
Top 10 tiểu bang đẹp nhất nước Mỹ
Nếu có ý định đi du lịch ở Mỹ, bạn không nên bỏ qua những tiểu bang có thắng cảnh tuyệt đẹp dưới đây.
1. Tiểu bang California
![]() |
California được mệnh danh là tiểu bang đẹp nhất ở Mỹ bởi vẻ đẹp tuyệt vời của các bãi biển, những vườn nho đẹp như tranh vẽ và cảnh quan hùng vĩ của núi non, rừng, hồ, công viên, sa mạc… Bên cạnh đó, tiểu bang California còn có những địa chỉ thu hút nhiều khách du lịch như Hollywood, Disneyland, công viên quốc gia Yosemite, thung lũng Napa và vịnh San Francisco.
2. Tiểu bang Montana
![]() |
Montana – vùng đất của những cảnh quan hoang sơ và bầu trời xanh ngắt - là một trong những tiểu bang đẹp nhất ở Mỹ. Các địa chỉ du lịch nổi tiếng ở nơi đây là công viên quốc gia Glacier, Lawis & Clark Trail, Yellowstone, khu nghỉ mát trượt tuyết Big Ski hay những dãy núi đá Montana nằm phía tây.
3. Tiểu bang Alaska
![]() |
Vươn ra khỏi Bắc Băng Dương, Alaska là tiểu bang có diện tích lớn nhất nước Mỹ. Alaska là sự kết hợp tuyệt vời của vô vàn ngọn núi phủ tuyết trắng cùng hệ thống sông hồ, động vật hoang dã đa dạng, phong phú. Nơi đây cũng được coi là một thiên đường dành cho những người yêu thích các cuộc phiêu lưu và là nơi để chiêm ngưỡng những cảnh quan đẹp nhất trên thế giới.
4. Tiểu bang Utah
![]() |
Utah được biết đến là một tiểu bang có vẻ đẹp đáng kinh ngạc của các kỳ quan thiên nhiên. Đến đây, du khách sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của công viên quốc gia Arches, công viên quốc gia Canyonlands hay núi đá Basin – nơi có những khu nghỉ mát trượt tuyết tốt nhất tại Mỹ.
5. Tiểu bang Arizona
![]() |
Tiểu bang Arizona là nơi được nhiều du khách lui tới nhất khi đến Mỹ. Tại đây có khung cảnh tuyệt đẹp của những hẻm núi, rừng thông, sông hồ và những thung lũng kỳ lạ.
6. Tiểu bang Hawaii
![]() |
Hawaii được biết đến với nền văn hóa đặc sắc cũng như sự phong phú về hệ động, thực vật và các cảnh quan thiên nhiên. Đây là tiểu bang duy nhất ở Mỹ được tạo thành bởi các đảo và có nhiều khu bảo tồn tuyệt vời như Đài tưởng niệm quốc gia Papahānaumokuākea, vườn quốc gia Haleakala, công viên quốc gia núi lửa Hawaii... Những địa danh thu hút nhiều khách tham quan nhất là Pearl Harbor, Maui, Big Island và đảo Kauai.
7. Tiểu bang Colorado
![]() |
Sở hữu hàng loạt danh thắng ở những công viên quốc gia, khu du lịch trượt tuyết, khu bảo tồn động vật hoang dã…, Colorado nằm trong top 10 tiểu bang đẹp nhất nước Mỹ. Colorado có vẻ đẹp tự nhiên của các danh lam thắng cảnh và sự đa dạng, phong phú của thiên nhiên. Từ vẻ đẹp lộng lẫy của những dãy núi đá đến các hẻm núi sâu ở sông Colorado đều là những địa chỉ thu hút khách du lịch khi đến đây.
8. Tiểu bang Michigan
![]() |
Tiểu bang Michigan may mắn hơn so với các tiểu bang khác ở Mỹ vì có nhiều hồ tự nhiên lớn và đẹp. Những thắng cảnh nổi bật có thể kể đến ở đây là Pictured Rocks, đảo Mackinac, khu bảo tồn thiên nhiên hoang dã Isle Royale, cồn cát Sleeping Bear…
9. Tiểu bang Oregon
![]() |
Oregon là một trong những tiểu bang nổi tiếng ở nước Mỹ về văn hóa và cảnh quan. Bên cạnh vẻ đẹp của núi Steens, công viên quốc gia Hồ Crater, những địa danh nổi tiếng ở tiểu bang này là bờ biển Oregon, quốc lộ Hồ Columbia lịch sử và quốc lộ Hồ Cascade. Tiểu bang Oregon được ví như một món quà lớn mà “mẹ thiên nhiên” ban tặng cho đất nước Mỹ.
10. Tiểu bang Florida
Tiểu bang Florida nằm ở điểm cực Nam của Mỹ. Nơi đây có sự pha trộn hài hòa của những bãi biển xanh ngắt, thành phố màu sắc rực rỡ, ánh sáng lãng mạn, thời tiết dịu mát và những giai điệu Latin ngọt ngào.
![]() |
Với bãi biển Miami xinh đẹp được ví như Venice của Mỹ và khu vui chơi giải trí nổi tiếng nhất thế giới - Disney World, Florida luôn là một điểm đến lý tưởng cho khách du lịch. Điểm nổi bật ở đây chính là những bãi biển tuyệt đẹp, cuộc sống sôi động của người dân và rất nhiều vùng đất hẻo lánh ẩn chứa những điều thú vị cho bạn khám phá.
Theo VTV
Sunday, September 29, 2013
192 ví tiền và phép thử về lòng trung thực
(Dân trí) - 192 ví tiền đã được thả rơi một cách có chủ ý để thử lòng trung thực của con người...
Mới đây, tờ tạp chí gia đình của Mỹ Reader’s Digest đã thực hiện một khảo sát nhỏ để tìm hiểu xem thành phố du lịch nổi tiếng nào có người dân trung thực nhất. Họ đã chuẩn bị sẵn 192 chiếc ví đựng tiền và đem đến các thành phố du lịch nổi tiếng nhất, giả vờ thả rơi trên đường phố của tổng cộng 16 thành phố.
Trong ví có các giấy tờ tùy thân cho biết tên tuổi, số điện thoại của chủ nhân chiếc ví, ngoài ra còn có ảnh gia đình, những phiếu mua hàng giảm giá và các tấm danh thiếp. Trong ví còn có số tiền tương đương 50 đô la Mỹ (khoảng hơn 1 triệu VND) đã được đổi ra tiền địa phương.
Đến mỗi thành phố, họ lại giả vờ làm rơi 12 chiếc ví ở các địa điểm khác nhau như công viên, siêu thị, vỉa hè… và chờ đợi xem sẽ có bao nhiêu chiếc ví được trả lại.
Kết quả khá thú vị:
















Như vậy, với 192 chiếc ví đánh rơi, có tổng cộng 90 chiếc ví được trả lại, tỉ lệ nhận lại ví trung bình ở mức 47%. Vì vậy, khi đánh rơi ví, nhìn chung, du khách vẫn có thể hy vọng sẽ được nhận lại, nếu trong ví có đầy đủ thông tin về vị chủ nhân.
Bích Ngọc
Theo BI
Thursday, September 26, 2013
.
Đọc mà rơi nước mắt... Hãy thể hiện yêu thương khi bạn vẫn còn có cơ hội...
"Chồng mất sớm, bà ở vậy nuôi con được 25 năm. Lúc đứa con gái lớn thành danh ở Mỹ, tháng nào cũng gởi cho bà $200. Hết xuân này đến xuân kia, cô luôn viện cớ này đến cớ kia không về thăm bà.
Đến khi người mẹ mất, cô về làm đám tang thật to nhưng tuyệt nhiên cô không hề rơi 1 giọt nước mắt. Đến khi cô mở chiếc rương mà bà luôn để đầu giường thì cô chạy tới ôm quan tài mẹ hét như điên "Mẹ, mẹ...mẹ ơi".
Thì ra những tờ Đô la mới toanh được gói kỹ cùng với những tờ giấy đã úa vàng được dán với tấm hình cô con gái lớn mới lọt lòng.
"Tiền nhiều quá mẹ xài không hết con à, mẹ nhớ con lắm, mỗi lần nghe tiếng Ông đa (Honda) là mẹ chạy ra,nhưng lần nào cũng không phải là con. Số tiền này mẹ để lại cho con, để dành phòng khi ốm đau nha con".
Cô đã có tất cả "1 người phụ nữ thành đạt, giàu có, danh vọng, chồng đẹp, con ngoan". Nhưng cô đã mất đi 1 điều vô cùng thiêng liêng: Mẹ! Đừng bao giờ thể hiện tình cảm khi đã quá muộn, bạn nhé!"
Hãy chia sẻ những câu chuyện ý nghĩa để cả nhà cùng đọc mọi người nhé
"Chồng mất sớm, bà ở vậy nuôi con được 25 năm. Lúc đứa con gái lớn thành danh ở Mỹ, tháng nào cũng gởi cho bà $200. Hết xuân này đến xuân kia, cô luôn viện cớ này đến cớ kia không về thăm bà.
Đến khi người mẹ mất, cô về làm đám tang thật to nhưng tuyệt nhiên cô không hề rơi 1 giọt nước mắt. Đến khi cô mở chiếc rương mà bà luôn để đầu giường thì cô chạy tới ôm quan tài mẹ hét như điên "Mẹ, mẹ...mẹ ơi".
Thì ra những tờ Đô la mới toanh được gói kỹ cùng với những tờ giấy đã úa vàng được dán với tấm hình cô con gái lớn mới lọt lòng.
"Tiền nhiều quá mẹ xài không hết con à, mẹ nhớ con lắm, mỗi lần nghe tiếng Ông đa (Honda) là mẹ chạy ra,nhưng lần nào cũng không phải là con. Số tiền này mẹ để lại cho con, để dành phòng khi ốm đau nha con".
Cô đã có tất cả "1 người phụ nữ thành đạt, giàu có, danh vọng, chồng đẹp, con ngoan". Nhưng cô đã mất đi 1 điều vô cùng thiêng liêng: Mẹ! Đừng bao giờ thể hiện tình cảm khi đã quá muộn, bạn nhé!"
Hãy chia sẻ những câu chuyện ý nghĩa để cả nhà cùng đọc mọi người nhé
.
Thursday, September 19, 2013
Tìm lại chiếc áo dài xưa
Đầu tháng 7.2013 tại Garden California (Mỹ), ông Nguyễn Trọng Hiền, con trai của họa sĩ Nguyễn Cát Tường - người sáng tạo những kiểu áo dài cách tân đầu tiên - tổ chức buổi trình diễn bộ sưu tập thời trang may theo các thiết kế ngày xưa của bố mình.
Bộ sưu tập do 14 người mẫu nghiệp dư trình diễn. Những người mẫu này vốn là nữ sinh Trường Trưng Vương (Sài Gòn) cách đây khoảng 40 năm.
Khán giả có thể hình dung được những chiếc áo dài tứ thân, ngũ thân của gần 100 năm trước hoặc nhận diện, so sánh giữa mẫu thiết kế với những chiếc áo dài Le Mur đang lượn lờ trên sân khấu…, từ đó mới thấy được sự cách tân táo bạo của họa sĩ thiết kế đồng thời nể phục cặp mắt đầy mỹ cảm của ông để cho ra đời những chiếc áo dài vừa nhã nhặn thướt tha, vừa khép nép chừng mực đúng chất phụ nữ Á Đông, để đời sau tôn vinh một biểu tượng rất đẹp, rất riêng của phụ nữ Việt Nam.

Ông Nguyễn Trọng Hiền và các người mẫu - Ảnh: Khoa Vũ
Theo nhiều tư liệu để lại thì vào đầu thập niên 30 của thế kỷ trước, họa sĩ Nguyễn Cát Tường là thành viên nhóm Tự Lực Văn Đoàn (gồm Nhất Linh, Khái Hưng, Hoàng Đạo, Thạch Lam, Tú Mỡ…). Nhóm này chủ trương cách tân đổi mới, giải phóng phụ nữ.


Các mẫu áo dài được trình diễn trong chương trình
Thời ấy, phụ nữ (miền Bắc) chỉ chơi rặt cái “mốt”: che phần ngực là một dải yếm mặc phía trong chiếc áo dài tứ thân truyền thống màu thâm, nâu hoặc đen, hai tà áo phía trước buộc chéo lại ở phần thắt lưng, còn “quần” chỉ là chiếc váy đụp (rỗng hai đầu, buộc túm ở phần cạp), cho nên mới có câu ca dao “Cái trống mà thủng hai đầu/Bên ta thì có, bên Tàu thì không”… Họa sĩ Nguyễn Cát Tường (1911 - 1946), quê ở Sơn Tây, tốt nghiệp khóa 4 Trường cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương (1933), khi tham gia nhóm Tự Lực Văn Đoàn ông đề ra phương châm: “Quần áo tuy dùng để che thân, song nó là tấm gương phản chiếu ra ngoài cái trình độ, trí thức của một đất nước”. Ông lấy cảm hứng từ chiếc váy đầm của phụ nữ phương Tây với những kiểu nối vai (raglant), tay phồng, cổ lá sen… áp dụng vào kiểu áo dài tứ thân, ngũ thân truyền thống và cách tân chỉ còn hai vạt dài. Đặc biệt, ông dùng những chất liệu có màu sắc sặc sỡ thay cho những màu vốn thâm u của áo dài truyền thống. Những màu sắc tươi sáng này, khi mặc kết hợp với chiếc quần trắng, đi giày cao thì cứ y rằng trông người mặc tươi sáng hẳn lên. Vì tên là Tường nên họa sĩ lấy bút danh Le Mur Cát Tường (le mur tiếng Pháp nghĩa là bức tường), và những kiểu áo dài cách tân của ông cũng được gọi là “Áo dài Le Mur”.
Nhóm Tự Lực Văn Đoàn cũng cật lực cổ súy cho “Y phục phụ nữ tân thời” (chữ dùng trên báo Phong Hóa, 1934). Trên tờPhong Hóa, họa sĩ Nguyễn Cát Tường phụ trách một chuyên mục có tên “Vẻ đẹp xin tặng các bà, các cô”, mỗi số báo đều giới thiệu một vài mẫu y phục do ông vẽ kiểu. ông còn hợp tác với hiệu dệt Cự Chung (phố Hàng Bông, Hà Nội) để xuất xưởng những chiếc áo dài Le Mur đầu tiên. Từ đó, áo dài Le Mur phổ biến từ bắc chí nam, từ các nữ sinh cho đến quý bà đều ưa thích.
Hà Đình Nguyên
Friday, September 13, 2013
Lòng mẹ
Hồi nhỏ tôi hay thắc mắc: “Sao mẹ dốt quá vậy? Cái gì cũng không biết ăn”. Nhà có thứ gì ngon mẹ cũng để dành cho ba và mấy chị em tôi. Câu nói mà tôi hay nghe mẹ lặp đi, lặp lại suốt những năm tháng tuổi thơ là “bụng mẹ yếu, ăn vô mắc công uống thuốc”.

Tôi nhớ có lần bác Tư ở Cái Bè mang cho trái sầu riêng thiệt bự, mẹ bóc từng múi sầu riêng để trong những cái dĩa nhỏ: Cái này phần ba, cái này phần thằng Minh, con Thắm, con Thư, con út... Tôi đang ngồi chóc ngóc bên cạnh, đếm đi đếm lại thấy nhà có 6 người sao chỉ có 5 phần, hỏi thì mẹ bảo: “Sầu riêng coi vậy mà rất độc, bụng yếu như bụng mẹ ăn vô là bị trúng liền”. Tôi thấy mẹ thật đáng thương. Bụng dạ gì mà yếu dữ vậy, ăn cái gì vô cũng đau, cũng trúng. Năm đó tôi 8 tuổi.
Năm tôi 15 tuổi thì ba mất. Đây là cú sốc lớn đối với mẹ và anh em tôi vì ba là trụ cột trong gia đình. Mẹ gầy tọp đi. Thường ngày mẹ vốn ăn uống kém, bây giờ lại càng tệ hơn. Mẹ bảo tôi: “Tụi con phải ráng học. Bây giờ không có ba...”. Mẹ chỉ nói vậy rồi nghẹn lời. Mấy anh chị thương mẹ nên một buổi đi học, một buổi phụ mẹ làm mấy công rẫy. Riêng tôi vì là út nên ưu tiên được tập trung học hành. Công việc của tôi là nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Mẹ không cho tôi ra rẫy vì bảo tôi vốn yếu đuối từ nhỏ, không quen làm mấy chuyện nặng nhọc, nắng nôi...
Ngoài thời gian đi học, suốt ngày tôi quẩn quanh trong nhà. Cái nhà chúng tôi ở từ khi ba mất đã mấy mùa mưa nhưng chưa được lợp lại. Mẹ nói để ráng làm kiếm tiền lợp ngói luôn. Nói thì nói vậy thôi chớ kiếm được đồng tiền, mẹ và mấy anh chị tôi phải tưới mồ hôi trên từng luống rau. Đủ ăn đã là may mắn, lấy đâu ra dư dả mà cất nhà?
Tôi nhớ có lần đang ngủ bỗng giật mình vì trời mưa. Tôi mở mắt ra, thấy mẹ đang ngồi thu lu ở góc giường. Trời mưa, nhà bị dột, mẹ nhường chỗ khô cho tôi nên phải nép vào góc giường để tránh những giọt mưa theo kẽ lá nhỏ giọt xuống chỗ nằm. Trong ánh sáng tù mù của ngọn đèn trứng vịt, tôi thấy bóng mẹ gầy gò, nhỏ xíu... Anh hai nói sau này có tiền sẽ cất cho mẹ một ngôi nhà thật to, thật đẹp.
Rồi anh hai, chị ba tôi đi làm. Mẹ đỡ vất vả hơn nhưng vẫn không chịu buông mấy công rẫy. Mẹ nói, còn ăn là còn làm, chừng nào hết ăn thì mới hết làm. Nói chuyện ăn thì tôi lại bực mình. Mấy anh chị đi làm có tiền mua đồ ăn ngon cho mẹ, mẹ lại để trên bàn thờ ba cho đến lúc thiu thối. Bị cằn nhằn thì những lần sau mẹ lại bảo tôi và chị tư ăn. Mẹ nói: “Mẹ già rồi, ăn uống bao nhiêu mà mua cho tốn tiền. Mấy cái đồ này, mẹ ăn vô lại nặng bụng, khó tiêu”. Đến lúc đó mà tôi vẫn còn tin như vậy. Tôi không hề nghĩ rằng, tất cả những gì ngon ngọt, mẹ đều dành cả cho anh em tôi...
... Tôi lấy chồng được 4 năm thì mẹ mất. Ngôi nhà mà anh hai hứa cất cho mẹ vẫn chỉ là ước mơ vì anh lập gia đình rồi có con, cuộc sống cũng vất vả. Ngày mẹ ra đi, trời mưa tầm tã. Mấy anh em tôi ngồi cạnh mẹ trên chiếc đi - văng, đứa nào cũng có rất nhiều điều muốn nói nhưng đứa nào cũng nghẹn lời...
Riêng tôi, đến lúc đó thì tôi đã hiểu vì sao suốt cuộc đời của mình, mẹ chẳng bao giờ biết ăn những thứ ngon ngọt. Chẳng phải vì bụng mẹ yếu, chẳng phải vì sợ lạ miệng khó tiêu, chẳng phải vì cái gì hết... Chỉ là vì mẹ muốn dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho chồng con.
Chân lý đơn giản ấy của trái tim những người mẹ mãi đến khi lấy chồng, sinh con tôi mới hiểu.
Theo Hồng Yến
8 thực phẩm tuyệt vời ngừa lão hóa
Dâu, bơ, tỏi, rau xanh đậm lá, rượu vàng đỏ... được xem là những thực phẩm có công dụng ngăn ngừa lão hóa hiệu quả, theo MindBodyGreen.
1. Các loại dâu
![]() |
Đây là loại trái cây được nhiều người yêu thích. Những quả mọng này còn là nguồn cung cấp dồi dào chất chống oxy hóa, giúp tăng cường sức khỏe cho các tế bào và bảo vệ cơ thể chống lại bệnh tật.
2. Bơ
![]() |
Bơ cung cấp cho cơ thể một lượng đáng kể vitamin E, kali và chất chống oxy hoá.
3. Tỏi
![]() |
Tỏi có khả năng làm giảm cholesterol và huyết áp, đồng thời giúp tăng cường hệ miễn dịch của cơ thể. Đây cũng là loại thực phẩm tăng cường sức đề kháng với virus và vi khuẩn gây bệnh, làm giảm sự phát triển và lây lan của các tế bào ung thư.
4. Yến mạch, gạo lứt
![]() |
Yến mạch, gạo lứt là nguồn cung cấp chất xơ tuyệt vời, giúp đường ruột được thông thoáng và loại bỏ chất độc ra khỏi cơ thể. Ngũ cốc nguyên hạt cũng có thể làm giảm nguy cơ mắc bệnh tim, đột quỵ và tiểu đường.
5. Rau xanh đậm
![]() |
Các loại rau có lá xanh đậm chứa nhiều chất chống oxy hóa chống lại các gốc tự do, nguyên nhân gây ra lão hóa sớm. Đặc biệt, cải bina (cải bó xôi) và cải xoăn có thể bảo vệ cơ thể khỏi ảnh hưởng tiêu cực của tia UV.
6. Rượu vang đỏ
![]() |
Có thể bạn không tin nhưng một ly rượu vang đỏ hoàn toàn có khả năng bảo vệ tim khỏi những bệnh tật. Trong rượu vang đỏ có chứa chất chống oxy hóa tuyệt vời gọi là resveratrol, có tác dụng chống đông máu. Nếu bạn không không thích uống rượu, cũng có thể sử dụng resveratrol ở dạng thuốc bổ sung.
7. Các loại hạt
![]() |
Trong các loại hạt chứa rất nhiều protein, omega 3, vitamin E và canxi.
8. Đậu
![]() |
Đây là thực phẩm rất dồi dào chất chống oxy hóa và khoáng chất quan trọng đối với sức khỏe. Bởi vì đậu rất ít chất béo nhưng lại giàu chất xơ, bạn chắc chắn sẽ không muốn bỏ lỡ loại thực phẩm tuyệt vời này.
Thu Hiề
n
n
Subscribe to:
Posts (Atom)