Tuesday, September 30, 2014

Friday, September 12, 2014

TIN HAY!

50 loại táo khác nhau trên một thân cây.
50 varieties of apple on a single tree 
***

09/09/2014
 
Chủ nhân của cây táo đã sử dụng phương pháp chiết cành để ghép chồi của 50 giống táo khác nhau vào thân.

Trên mảnh vườn rộng hơn 2.000 m2 tại Tangmere, phía Tây Sussex, Anh Quốc, cây táo đặc biệt có thể cho ra hơn 50 giống táo khác nhau có lẽ được coi là một trong những thành công lớn nhất trong hơn 30 năm nghiên cứu lĩnh vực cây trồng của cụ ông Peter Collett.
 
 
Những giống táo khác nhau được hái ra từ cây táo đặc biệt của ông Collett.
 
Ông Collett, 83 tuổi đã sử dụng phương pháp chiết cành ghép các giống táo khác nhau vào cây táo đã có từ lâu đời để tạo ra cây ăn quả tuyệt vời. Cây táo đặc biệt của ông Collett có thể cho ra những quả giống táo hiếm nhất, có những giống táo không bao giờ xuất hiện trên thị trường.

Peter Collett  and his tags
Hiệu trưởng đã về hưu này cho biết, đã trồng cây táo trong Đại chiến Thế giới thứ hai khi ông còn là một cậu bé. Được thừa hưởng từ ông và cụ nội nên ông Collett rất yêu thích công việc làm vườn.
 
The retired headmaster first developed a love for apples during the Second World War when he spent his summer holidays picking fruit near his childhood home in Norfolk  Mr Collett and his wife Jean eat the apples raw, baked or in crumbles and swaps some with his neighbour for 'tasty' sausages and bacon
Ông Collett đã chiết cành để ghép các giống táo lạ vào một thân cây táo lâu năm.
 
Được biết, ông Collett có tổng cộng 130 giống táo khác nhau trên mảnh vườn của gia đình. Ngoài ra, ông còn trồng khoảng 30 cây quả khác như lê, nho, cherry, mộc qua và lựu.
 
(Nguồn: Daily Mail)

RƠI NƯỚC MẮT!

 

Các bạn hãy đọc và nhìn thấy nỗi lòng của các bé học sinh nhé! Thấy thương quá..!


 Photo By Tung Lam Do

Tung Lam Do

BỨC THƯ CỦA CẬU BÉ HỌC SINH NGHÈO.
“Em viết dòng này trong lúc đợi bàn tay chai sạn của cha xách xô vữa cuối cùng và đợi bàn tay gầy guộc của mẹ nhặt nhạnh nốt những túi nilong, những vỏ bia, vỏ nước ngọt còn sót lại sau những bữa liên hoan…
Thưa thầy cô, mỗi lần cầm giấy báo nộp khoản tiền này, tiền kia, ánh mắt bố mẹ em chứa đầy ưu tư lo lắng. Sau những đêm thao thức tính toán, bố mẹ chúng em như già đi thêm vài tuổi. Năm nay, đứa em trai của em thi đỗ vào lớp 10 trường mình, gánh nặng ăn học của chúng em lại càng đè nặng lên đôi vai chín rạn của cha mẹ. Nhiều lúc, thương cha mẹ, em đã định bỏ học nhưng bố mẹ luôn động viên em, cho dù phải bán máu của mình cha mẹ cũng lo đủ tiền cho chúng em đóng góp…
Em xin thầy cô cho em của em không phải đóng tiền ghế nhựa. Em xin nhường chiếc ghế nhựa em đã đóng tiền hồi lớp 10 cho em. Em xin kê dép ngồi cũng không sao đâu thầy cô ạ. Chúng em xin thầy cô miễn cho chúng em tiền nước uống. Chúng em hứa sẽ uống no nước ở nhà để không phải uống nước mà mình không có đủ tiền để đóng. Hàng ngày, vào những lúc ra chơi, chị em em xin phép thầy cô được mang chổi, gầu hót rác đến trường quét dọn để không phải đóng khoản tiền vệ sinh…”

Wednesday, September 10, 2014

MỚI HÔM QUA THÔI - Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Đỗ Hồng Ngọc

TỪ BẠN BÈ GỞI

Posted: 07 Sep 2014 01:26 AM PDT
Sg 7.9.2014
Thư gởi bạn xa xôi,
Bạn ơi, thật bất ngờ, bài thơ “ Trong một nhà giữ lão ở Montreal” mình viết từ 20 năm trước ở Canada bỗng nhiên mới đây được nhạc sĩ Vĩnh Điện rồi nhạc sĩ Võ Tá Hân phổ nhạc gần như cùng lúc, cùng lấy tên là “Mới hôm qua thôi”! Bài hát được phổ biến rất nhanh trong cộng đồng người… có tuổi thì phải! Nếu bài của nhạc sĩ Vĩnh Điện nghe xót xa, nhức buốt qua tiếng hát của Vũ Hoành thì bài của nhạc sĩ Võ Tá Hân nghe sâu lắng, ngậm ngùi qua tiếng hát khàn đục và tiếng đệm đàn của chính anh…!
Sáng nay lại có email của Lê Tuấn gởi về tặng bản dịch tiếng Anh bài thơ này nữa!
Nên, không thể nào không chia sẻ cùng bạn ở đây!
Thân mến,
Đỗ Hồng Ngọc
Xin mời nghe Mới Hôm Qua Thôi, nhạc Võ Tá Hân / thơ Đỗ Hồng Ngọc
 
 
Lê Tuấn 
2014-09-07 2:30 GMT+07:00
Xin gửi tặng BS bài thơ Mới Hôm Qua Thôi (?) tôi mạn phép dịch sang Anh Ngữ sau khi đọc và thấm thía.
Kính chào Bác sĩ.
Lê Tuấn
Trong một nhà giữ lão ở Montréal
Đỗ Hồng Ngọc
Bản dịch của Lê Tuấn
Họ ngồi đó         They sit there
Bên nhau          Side by side
Đàn ông         Men
Đàn bà          Women
Không nhìn         Without looking
Không nói         Or talking
Họ ngồi đó        They sit there
Gục đầu         Hanging their heads
Nín lặng         Silent
Ngửa cổ         Craning their necks
Giật nhẹ tay chân         Their limbs slightly jerk
Có người         Some
Trên chiếc xe lăn        In a wheelchair
Chạy vòng vòng         Going round
Có người          Some
Trên chiếc xe lăn         In a wheelchair
Bất động          Motionless
Họ ngồi đó         They sit there
Hói đầu         Their hairline receded
Bạc trắng         snow-white
Móm sọm          Sunken-cheeked
Nhăn nheo         Wizened
Mới hôm qua thôi         Only yesterday
Nào vương          They were kings
Nào tướng          Or generals
Nào tài tử           Movie stars
Nào giai nhân           Or beauties
Ngựa xe           On horse-driven coaches
Võng lọng            Carried in hammocks – shielded with parasols
Mới hôm qua thôi          Only yesterday
Nào lọc lừa         There were deceits
Nào thủ đoạn          Tricks and scams
Khoác lác            Boasting
Huênh hoang          Bragging
Mới hôm qua thôi           Only yesterday
Nào galant          There was gallantry
Nào qúy phái          Nobility
Nói nói          Bantering
Cười cười           Laughing
Ghen tuông         Jealousy
Hờn giận           Sullenness – Anger.
Họ ngồi đó          They sit there
Không nói năng          Neither talking
Không nghe ngóng          Nor listening
Gục đầu           Hanging their heads
Ngửa cổ          Craning their necks
Móm sọm           Sunken-cheeked
Nhăn nheo          wizened
Ngoài kia         Out there
Tuyết bay         The snow flakes fall
Trắng xóa          White
Ngoài kia          Out there
Dòng sông         The river
Mênh mông          Flows
Mênh mông…         And flows….
Đỗ Hồng Ngọc
(Montréal, 1993)
 
Đỗ Hồng Ngọc trả lời:
2014-09-07
Re: Mới Hôm Qua Thôi
To: Lê Tuấn
Lê Tuấn ơi,
Rất cảm động. Không ngờ thế giới phẳng này làm cho mọi người gần gũi với nhau đến vậy.
Không ngờ từ những năm đầu thập niên 70, bạn đã dịch và diễn những vở kịch của những tác giả mà mình rất yêu thích: Chuyến Xe Dục Vọng (A Streetcar Named Desire) của Tennessee Williams, Mưa (Rain) của Somerset Maugham, Những Đứa Con Tôi (All My Sons) của Arthur Miller, và Dục Vọng Dưới Tàn Du (Desire Under The Elm) của Eugene O’Neill.
Bài thơ “Trong một nhà giữ lão ở Montreal” – là những “ghi nhận” mà không cần “cảm nhận” của mình, để thấy một Như Lai… lạnh lùng băng giá – đã được bạn chuyển dịch toát hết ý tưởng đó. Đa tạ. “Tôi xin đa tạ”.
Chắc không ai “thấm thía” bài thơ này hơn Lê Tuấn: “nào bích thủy / nào thanh lan…”… những người bạn diễn cùng Lê Tuấn ở Saigon ngày nào trong phim ảnh, trong kịch nghệ!
Ôi, đúng là mới hôm qua thôi!
Thật ngạc nhiên, bài thơ… kỳ cục này được đến hai nhạc sĩ phổ nhạc gần như cùng lúc, mỗi người một nét riêng tuyệt vời. Nếu Vĩnh Điện xót xa, nhức buốt thì Võ Tá Hân sâu lắng, ngậm ngùi!
Lê Tuấn đã dịch sang tiếng Anh bài thơ thì có lẽ cũng nên “thấm thía” thử dịch lời Anh cho 2 bài hát xem sao nhé!
Thân mến,
Đỗ Hồng Ngọc.
PS: À, mình không viết “Trong một nhà dưỡng lão…” mà viết “Trong một nhà giữ lão…”, nhưng có lẽ nên gọi là Mới hôm qua thôi thì đạt hơn.