Monday, July 27, 2009




Tạ Lỗi




Có con sóng xô nghiêng nỗi nhớ


Có nhịp cầu nối vụng dại tuổi thơ


Con lớn lên xa dần tiếng mẹ ru


Có lúc quên ân cần lời cha dặn


Gió và nắng xô nghiêng từng khoảnh khắc


Con vô tình để kí ức chênh chao....


Con trở về gặp ngọn gió hanh hao


Gặp dáng mẹ hằn cong bờ cát trắng


Mái tóc cha rưng rưng từng sợi bạc


Bỗng thấy mình mắc nợ tuổi thơ!


Con trở về gặp lại gió hanh hao


Lớp học xưa vắng bóng thầy lặng lẽ


Ngoài bờ xa gió rung miên man thế


Con xin thầy!Tạ lỗi với ngày xưa...




Tặng Cô




Em vẫn thường nhắc đến mùa thu


Bông cúc vàng cánh mềm như tuổi nhỏ


Bài tập đọc năm nao em còn nhớ


Dẫu bây giờ em đã biết làm thơ


Đọc chữ O cô dặn phải tròn môi


Chỉ vậy thôi, chao ôi, sao mà khó!


Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ


Mải rong chơi nên em chẳng thuộc bài


Chỉ mỗi chữ O em đọc sai


Dường như cô già đi mấy tuổi


Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy


Cô giáo ơi, tóc cô bạc hết rồi!


Em hiểu, mỗi sợi tóc đổi màu kia


Là một lớp người lớn lên và biết sống


Mặt đất như trời xanh mơ mộng


Bông cúc vàng nên buổi sáng vô tư.


Khởi đầu cho một chuyến đi xa


Lối trường cũ thoảng hương cỏ mật


Bài tập đọc khóa bình minh thứ nhất


Cả cuộc đời cô dõi bóng theo em ...




Bài thơ chia đôi




Em viết lòng mình bằng một bài thơ


Đem chia làm hai nửa


Nửa xa xưa, em tặng cô là mẹ


Nửa hôm nay, em kính tặng các thầy


Mưa gió chập chùng mẹ tần tảo đêm ngày


Nhuốm tóc bạc nhường em cả thanh xuân tuổi trẻ...


Một nửa đời em


Cách làm người là của mẹ


Hạnh phúc cuối cùng của mẹ ở nơi em...


Một nửa đời em Tri thức muôn phương


Thầy góp nhặt trao cho em tất cả


Những kiến thức, những kỹ nghệ tối tân vô giá


Viên phấn trên tay thầy mòn mỏi nhường lại thời gian...


Hai nửa con người em


Từ hai người thầy trao tặng


Bài thơ em chia đôi với tất cả lòng biết ơn, kính trọng


Theo suốt trong em trọn vẹn một kiếp người!




Tho* tre^n NET.

No comments: