
TA VÌ LỤC BÁT BƯỚC VÔ.
Trầm mình trong suối thi ca
Nghe câu sáu tám tưởng là ca dao
Lời thơ như muốn mở đầu
Cho ngàn sau những nhánh sầu mọc lên
Ai đem câu sáu bắt đền
Để câu tám nép một bên mà buồn
Mây dồn theo giọt mưa tuôn
Chảy theo lục bát cho hồn đong đưa
Đêm nằm mơ đẹp trời mơ
Ai từ lục bát bất ngờ bước ra
Cầm câu sáu tám ngâm nga
Ai làm cho cánh sao sa lưng trời
Nhớ ơn lục bát một đời
Để cho mình viết ngàn lời mộng mơ
Từ áo the dặm câu hò
Đến đôi guốc mộc gõ thơ xuống đời
Mở câu sáu gọi nụ cười
Khép câu tám đẩy đưa mời mọc nhau
Trời mưa ướt cả mái đầu
Xin đừng dội ướt nửa câu thơ buồn
Xa thơ Đường Luật bình thường
Mà xa lục bát nhớ thương không bờ
Ta vì lục bát bước vô
Gặp ai từ đó tình cờ bước ra
Cũng đành như kẻ lạ xa
Nhưng còn lục bát còn là tình nhân!
TRẦN GIA TĨNH TÂM
No comments:
Post a Comment