

XÔN XAO SINH NHẬT.
Có một người xô cánh cửa thời gian
Thấy sáu mươi cành hoa không buồn nở
Những ngọn nến đang ngập ngừng cháy đỏ
Theo tuổi vàng, thơ ấu cũng bay đi
Tay người buồn bỏ lại phía bên kia
Một tấm vé lên tàu còn trong túi
Tàu qua nhanh chỉ một người đứng lại
Buồn một mình với hai nắm tay không
Bọn trẻ lên ba thêm tuổi thấy mừng
Ta thêm tuổi lại thấy buồn man mác
Qua tuổi nầy sao thấy đời đổi khác
Như lá vừa xanh bỗng chốc phai màu
Đợi ngày nầy như đã đợi từ lâu
Trong khối mộng thênh thang không bờ bến
Chậm thế nào rồi ngày nầy cũng đến
Thuyền không buồm, giông tố cũng ra khơi
Người đưa tay chào sinh nhật sáu mươi
Lòng dỗ lòng thôi đừng quay nhìn lại
Trái vừa chín đã trong tầm tay hái
Giấc kê vàng chưa hết một chiêm bao
Sinh nhật năm nầy lòng bỗng xôn xao …
TRẦN GIA TĨNH TÂM.
No comments:
Post a Comment